Trong các buổi biểu diễn âm nhạc và khiêu vũ Bass_(âm_thanh)

Vào đầu những năm 1970, các DJ nhạc disco đầu tiên tìm kiếm âm thanh trầm hơn cho các sự kiện khiêu vũ của họ. David Mancuso đã thuê kỹ sư âm thanh Alex Rosner [5] để thiết kế thêm các loa siêu trầm cho các sự kiện khiêu vũ disco của mình. Bằng việc thêm "arrays tweeter" ("các mảng loa tuýt-tơ") để "tăng âm bổng và âm trầm vào những thời điểm thích hợp" tại các bữa tiệc ngầm riêng tư của anh ấy tại The Loft.[6] Nhu cầu tăng cường âm thanh sub-bass trong những năm 1970 và được cải thiện bởi "trống bass" trong nhạc disco, giống như trong âm nhạc rock và pop. Nhằm tạo tính sâu hơn của âm bass, đó là điểm giao thoa thứ ba từ 40 Hz đến 120 Hz (chủ yếu là ở 80 Hz) đã được thêm vào.[7] Tại các vũ trường disco (Paradise Garage discotheque) ở thành phố New York-hoạt động từ 1977 đến 1987, đã "tùy chỉnh thiết kế các loa sub-bass". Nó được phát triển bởi học trò của Alex Rosner và kĩ sư âm thanh Richard ("Dick") Long.[5] Nó được gọi là "Levan Horns ”(để vinh danh DJ Larry Levan).[8]

Vào cuối những năm 1970, loa siêu trầm trong hệ thống âm thanh được sử dụng tại các khu vực khiêu vũ cho phép chơi "bass-heavy (âm bass nặng)".[6] Tại câu lạc bộ, Long đã sử dụng bốn cái "Levan Horn", mỗi chiếc ở mỗi góc của sàn nhảy, để tạo ra hiệu ứng "haptic and tactile quality" nghĩa là âm sub-basss chỉ có thể cảm nhận được trong cơ thể mình.[9] Để khắc phục tình trạng thiếu tần số của âm sub-bass trên các bản thu disco những năm 1970 (các tần số âm sub-bass dưới 60 Hz đã bị loại bỏ trong quá trình làm chủ), Long đã thêm một DBX 100 "Boom Box" vào hệ thống của mình để tổng hợp sub-bass có tần số 25 Hz đến 50 Hz và bass từ 50 đến 100 Hz trên các bản ghi.[9] Vào đầu những năm 1980, Long đã thiết kế một hệ thống âm thanh cho câu lạc bộ khiêu vũ Warehouse. Bằng việc xếp chồng các loa siêu trầm lên nhau đã tạo ra các bass có tần "sâu và cường độ cao" từ đó cho phép những người tham gia câu lạc bộ "trải nghiệm một cách trực quan" các bản nhạc house của các DJ.[10]

Một nhóm người đang sếp các loa ở Jamaica vào năm 2009.

Âm trầm sâu và nặng là trọng tâm của các phong cách âm nhạc Jamaica như dub và reggae. Tại Jamaica trong những năm 1970 và 1980, các kỹ sư âm thanh cho hệ thống âm thanh cho dòng nhạc reggae bắt đầu tạo ra các thùng loa siêu trầm với tùy chỉnh của riêng họ. Bằng cách thêm foam và điều chỉnh thùng loa sao cho chúng phát rõ các âm dưới 100 Hz.[11] Các kỹ sư âm thanh đã phát triển "âm trầm nặng (bass-heavy)" cho hệ thống tăng cường âm thanh.

Trong nền văn hóa hệ thống âm thanh của người Jamaica, có cả "thùng âm bass thấp (low bass) và âm bass cao (high bass), chúng được vận chuyển trong những chiếc xe tải lớn và được sắp xếp ra bởi một nhóm các "box boy", sau đó được điều chỉnh bởi các chuyên gia âm thanh. Trong một quá trình như vậy, được gọi là "stringing up", tất cả để tạo ra "âm thanh của nhạc Reggae mà bạn có thể cảm nhận theo đúng nghĩa đen khi nó phát ra từ những chiếc loa lớn này".